Cha Eusêbiô Nierembê thuật rằng: ‘Trong một thành phố nước Aragôn, có một thiếu nữ quí phái, nhan sắc và trang trọng khác vời. Cô tên là Alê...
Cha Eusêbiô Nierembê thuật rằng:
‘Trong một thành phố nước Aragôn, có một thiếu nữ quí phái, nhan sắc và trang trọng khác vời. Cô tên là Alêxandra. Cô được hai thanh niên trong thành cùng thầm yêu trộm nhớ. Do mối hờn ghen xúc xiểm, hai chàng đó, một hôm đã cùng nhau đọ sức và cả hai đã giết hại nhau.
Thân thuộc của hai chàng, vì cơn hỏa nóng bốc cháy tâm hồn, qui tất cả mọi tội lỗi lên đầu cô thiếu nữ. Vì thế họ kéo nhau đến nhà nàng, giết chết nàng. Họ chặt đầu nàng và ném thi thể xuống giếng sâu.
Một ít ngày sau, thánh Đa Minh có dịp qua vùng đó. Được linh cảm bởi ơn Trời, ngài đến bên giếng và gọi to:
- Alexanđa ơi, lên đây !
Thốt nhiên, đầu thiếu nữ xuất hiện và tự đặt lên trên thành giếng, xin thánh Đa Minh giải tội, thánh nhân nghe nàng xưng tội, xá giải cho nàng, lại rước Thánh Thể cho nàng rước lĩnh, trước một số rất đông dân chúng kéo đến xem sự lạ.
Sau đó, thánh nhân ra lệnh cho nàng nói nhờ đâu mà nàng được đặc ân vĩ đại ấy. Alêxanđa trả lời rằng:
- “Lúc con bị người ta giết, con còn mang tội trọng. Nhưng Thánh Nữ Đồng Trinh Maria đã giữ cho con được sống, để tưởng thưởng lòng con từng sốt sắng đọc kinh Mân Côi.”
Liền hai ngày tiếp đó, mọi người còn được thấy thủ cấp Alêxanđa sống tươi nguyên vẹn trên miệng giếng, cho đến khi hồn nàng vào luyện ngục.
Nhưng chỉ mười lăm ngày sau, nàng lại hiện đến với thánh Đa Minh, diễm lệ và sáng trưng như một vì tinh tú. Nàng thưa với thánh nhân rằng không có việc lành nào hiệu lực để cứu giúp các linh hồn luyện ngục bằng việc đọc kinh chuỗi Mân Côi.
Nàng cũng thêm rằng, các linh hồn lành thánh đó, khi đã lên trời, sẽ không quên cầu nguyện cho những người đã cầu nguyện cho mình được giải thoát. Liền đó, thánh Đa Minh thấy linh hồn may mắn của nàng, tràn đầy hoan hỉ, băng mình về Thiên Đàng."
(st)
Bình luận